Một ngày nọ, một thương nhân gửi con trai của mình đến một nhà thông thái bậc nhất không ai bằng để nhờ ông dạy cho người con bí quyết đạt được hạnh phúc. Anh con trai đi ròng rã bốn mươi ngày xuyên qua sa mạc mới đến được tòa lâu đài nguy nga ngự trên núi cao. Nhà thông thái anh muốn tìm đang ở đó. Thay vì gặp một vị thánh thì anh lại vào một gian phòng đầy người sinh hoạt tất bật. Thương nhân hết đến rồi đi, người khác túm tụm ở các góc phòng bàn tán, một dàn nhạc chơi các ca khúc lảnh lót, lại có cả một bàn tiệc đầy sơn hào hải vị ở đó.
Nhà thông thái chuyện vãn với từng người một và anh ta phải chờ suốt hai tiếng mới đến lượt mình được tiếp. Nhà thông thái lắng nghe anh ta trình bày rồi đáp rằng hiện thời ông không rảnh để chỉ dạy anh ta bí quyết của hạnh phúc. Ông bảo anh hãy đi xem khắp tòa lâu đài rồi hai tiếng sau trở lại.
Anh ta lên lầu, xuống lầu mắt không rời cái muỗng. Sau hai giờ anh quay lại gặp nhà thông thái.
Anh ta ngượng ngùng thú nhận rằng chẳng hề để mắt đến gì khác vì cứ phải chăm chăm ngó nhìn muỗng dầu đã được giao phó.
Yên dạ hơn, anh ta lại cầm muỗng đi một vòng. Lần này anh chăm chú xem xét những vật quý treo trên tường và trên trần nhà. Anh ngắm khu vườn có núi vây quanh, với đủ thứ hoa thơm cỏ lạ và mỗi tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ đều được để đúng chỗ thích hợp. Trở lại gặp nhà thông thái, anh kể chi tiết tất cả những gì đã nhìn thấy.
Nhìn cái muỗng, anh ta hốt hoảng vì mình đã làm sánh mất rồi.
Trên đây là trích dẫn một mẩu chuyện ngắn trong cuốn sách “Nhà Giả Kim” của Paulo Coelho. Bạn có tìm thấy hình ảnh của mình trong mẩu chuyện đó không? Tôi thì có đấy. Và bí quyết đạt được hạnh phúc mà bạn rút ra từ bài học của nhà thông thái là gì?
Khi đọc lại cuốn sách này, tôi thầm biết ơn vì được nhắc nhở thêm một lần nữa về sự cân bằng trên hành trình chinh phục những mục tiêu của mình. Đối với tôi, hai giọt dầu chính là Sức Khỏe và Bình An. Trước đây, đã nhiều lúc tôi đánh mất sự bình an và đã để ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe khi theo đuổi nhiều mục tiêu vì nghĩ rằng mình chỉ có được hạnh phúc khi đạt được những mục tiêu đó.
Mỗi ngày bây giờ của tôi đang khác dần. Tôi vẫn không ngừng theo đuổi những ước mơ và tiếp tục hành trình chinh phục những mục tiêu của mình nhưng luôn ý thức giữ sự cân bằng. Thêm vào đó, tôi biết nhìn nhận sự việc một cách khách quan, nhận định mọi vấn đề qua nhiều lăng kính – của mình và cả của những người khác. Điều này giúp tôi bớt đi nhiều căng thẳng không đáng có, không còn thái độ chỉ trích hay đổ lỗi, tôi cảm nhận dung lượng trái tim tôi đang mở rộng dần theo thời gian. Và tôi cũng cảm thấy thiệt nhiều hạnh phúc với những niềm vui đơn sơ, nhỏ bé hàng ngày mình.
Biết ơn các bạn đã đón nhận chia sẻ này của tôi. Chúc tất cả mọi người hạnh phúc!